《十和》原文赏析

  • shí
  • [
    sòng
    dài
    ]
    liú
    zhuāng
  • chàng
    huò
    rán
    suí
    bái
    zhòu
    tōng
    zuò
    chóng
    <
    b
    r
    >
    ròu
    zhí
    jiāng
    rén
    wén
    shēng
    néng
    gǎn
    fán
    qiú
    <
    b
    r
    >
    zhuàn
    xiān
    beì
    féng
    qīng
    xuě
    shī
    shuaī
    wēng
    yǒu
    heī
    <
    b
    r
    >
    yīng
    cái
    weì
    xìn
    zhì
    xiān
    shī

原文: 一夫倡祸翕然随,白昼通都作崇奇。
割肉直将人餧虎,闻声能感烦求罴。
忽传先辈逢清雪,失喜衰翁有黑丝。
自古英材须乐育,谓予不信质先师。



猜您喜欢

宋代 刘克庄

蚓穿槁壤及黄泉,蜂采花房与柳绵。
微蚋么麽殊嗜好,以醯为蜜甕为天。

入浙

宋代 刘克庄

浦城南畔只轻阴,入浙方惊雪许深。
梅皜枫丹三百里,笑人短幅写寒林。

逍遥四章呈钦之尧夫

宋代 司马光

结发读经史,疲精非一朝。
于今成沪落,所幸得逍遥。
不韪狂心息,难平客气消。
巢林易为足,窃敢比鹪鹩。