《乙将军歌题刘公?所作传后》原文赏析

  • jiāng
    jūn
    liú
    gōng
    ?
    suǒ
    zuò
    zhuàn
    hòu
  • [
    qīng
    dài
    ]
    shū
    dān
    shēng
  • jiāng
    jūn
    zhēn
    tiān
    rén
  • liè
    nán
    yún
    yòu
    leí
    wàn
    chūn
  • mào
    chóng
    weí
    chéng
    chū
    chéng
  • lǐng
    èr
    bǎi
    chū
    fēng
    xuàn
    leí
    tíng
    shuí
    néng
    cóng
    zhī
    yuē
    zhāng
    héng
  • jiāng
    jūn
    liè
    jiào
    zhǔ
    jiāng
    xiàn
    zhèn
    dān
    zhī
    tuī
    zhǔ
    shuài
    shàng
    duǎn
    bīng
    jiē
    zhàn
    shēn
    xíng
  • jiāng
    jūn
    zhēn
    tiān
    rén
  • chū
    ?
    ?
    huáng
    gōng
    hòu
    ?
    ?
    shǐ
    dào
    lín
  • miàn
    zhōng
    feī
    shǐ
    dòng
    yáng
    zhōu
    huà
    zuò
    suī
    yáng
    chéng
  • jiāng
    jūn
    zhàn
    jiù
    chéng
    xià
    shuí
    néng
    zhuàn
    zhī
    chāng
    wén

原文: 乙将军,真天人。
烈如南霁云,又如雷万春。
冒重围,入孤城,出孤城。
部领二百骑,出入风雨旋雷霆,谁能从之曰张衡。
将军起列校主将,陷阵单骑拔之推,主帅上马短兵接战身步行。
乙将军,真天人。
初??黄得功,后??史道邻。
面中飞矢屹不动,扬州化作睢阳城。
将军战死旧城下,谁能传之昌黎文。



猜您喜欢

予至华阴因忆唐人崔颢诗韵辄和

明代 朱诚泳

喜承优诏出咸京,为爱三峰画不成。
红日捧来仙掌近,白云飞尽佛头晴。
城边草色连天远,树底河流入望平。
吟料满前撩逸兴,应怜诗思自然成。

予经华山而仰观仙掌因笑图经之

明代 朱诚泳

巨灵伸臂向洪崖,云际分明一掌开。
捧出海天红日近,挽将蓬岛列山来。
翠光闪烁萦朱草,玉笋联翩绣绿苔。
隔断烟尘浑不到,擎天功业陋三台。

宿华州

明代 朱诚泳

历览河山喜胜游,暂停笳鼓宿名州。
壮怀顿觉添诗思,不省尘埃客里愁。