《拟宿淮浦寄司空曙》原文赏析

  • 宿
    huái
    kōng
    shǔ
  • [
    míng
    dài
    ]
    zhū
    hàn
  • zhōu
    tiáo
    nán
    xíng
    xiàng
    wǎn
    kān
    zhù
    chéng
  • yuǎn
    huǒ
    jiāng
    rén
    weì
    宿
    jīng
    qín
    shù
    yuè
    chū
    míng
  • tiān
    biān
    yún
    rào
    jīn
    shān
    kǒu
    cháo
    tōng
    tiě
    wèng
    chéng
  • chóu
    chàng
    píng
    zōng
    shí
    dìng
    jūn
    xiāng
    duì
    huà
    qíng

原文: 孤舟迢递独南行,向晚那堪驻客程。
远火隔江人未宿,惊禽啼树月初明。
天边云绕金山寺,浦口潮通铁瓮城。
惆怅萍踪几时定,与君相对话离情。



猜您喜欢

春入

宋代 王安石

春入园林百草香,池塘冰散水生光。
身闲是处堪携手,何事低徊两鬓霜。

潘茂洪借屋地主催起仆以山园暂

宋代 张镃

种艺吾方屋数间,图书鸡犬称君閒。
径携桃叶航湖去,别有新居却载还。

望亭夜泊

宋代 张镃

新月何曾展画帏,便教星斗避寒辉。
量量自在天公最,昨日峰头有雪飞。