《报恩寺塔》原文赏析

  • bào
    ēn
  • [
    qīng
    dài
    ]
    zhāng
    shí
    zhōu
  • jiāng
    guāng
    xiàn
    线
    huí
    qiū
    yuán
    yíng
    luò
    chéng
    guō
    西
    nán
    piān
  • tiān
    fēng
    qiào
    qiào
    líng
    weī
    weī
    qián
  • xié
    jiǔ
    huái
    怀
    bìng
    shī
    bào
    xuǎn
    shèng
    diān
  • jīn
    líng
    yuè
    yōu
    jiǒ
    dāng
    lóu
    huā
  • yōng
    xiáng
    zhàng
    ā
    bào
    xiè
    gǎn
    lín
    jiǎo
    qiān
  • pán
    ?
    céng
    rán
    tòu
    dàng
    tiān
    xuān
  • gāo
    yún
    piàn
    lüè
    yǎn
    guò
    hán
    zào
    shàng
    wǎn
    yān
  • yǒu
    qíng
    xiá
    luò
    biāo
    dǎo
    zhù
    míng
    shān
  • tóng
    xíng
    weí
    jiàn
    gēn
    peī
    taī
    nián
  • yuè
    liáng
    sòng
    yuán
    jīng
    yíng
    zhèn
    shuā
    xiāng
    xīn
    xiān
  • zēng
    gāo
    zhí
    qīng
    yún
    qiān
    lián
    tài
    huáng
    jīn
    qián
  • jīn
    qián
    pāo
    zhì
    chéng
    yuǎn
    tiào
    cǎo
    shù
    rén
    jiā
    wàng
    yuán
  • weí
    liàn
    gèn
    mén
    xuàn
    tán
    zhū
    hóng
    rán
  • què
    xiāo
    lóng
    kōng
    shèng
    yǒu
    diāo
    jiù
    pán
  • fēng
    shēng
    líng
    dēng
    dēng
    zhù
    qióng
    zhuī
    pān
  • zhū
    tiān
    wán
    nán
    lái
    xiāng
    kuī
    yuán
    jiān
  • huí
    xiáng
    tóng
    feī
    niǎo
    xià
    bàn
    hóng
    xián
    biān

原文: 江光一线回秋原,萦络城郭西南偏。
天风峭峭拂衣立,铃语巍巍泥我前。
我挟酒怀并诗抱,选胜例必跻其颠。
金陵币月苦幽窘,当楼夜夜佛花鬘。
拥护吉祥杖阿育,报谢敢遴脚力悭。
盘纡?窱历层级,砉然透荡天宇轩。
高云一片掠眼过,寒灶嘘嘘上晚烟。
独有晴霞拂不落,蜺标倒注鸡鸣山。
同行为我溯建寘,基根胚胎赤乌年。
亦越齐梁迤宋元,经营振刷相新鲜。
增高直欲青云千,可怜太祖黄金钱。
金钱抛掷成远眺,草树人家入望圆。
岂惟匹练亘吴门,绚以昙珠红欲然。
却顾已消龙虎气,摩空剩有雕鹫盘。
风声愈急铃语厉,登登筑步穷追攀。
寄语诸天贳我顽,南来相窥缘亦艰。
回翔惜同飞鸟下,半余红日衔崖边。



猜您喜欢

秋日三首 其一

宋代 秦观

霜落邗沟积水清,寒星无数傍船明。
菰蒲深处疑无地,忽有人家笑语声。

秋日三首 其二

宋代 秦观

月团新碾瀹花瓷,饮罢呼儿课楚词。
风定小轩无落叶,青虫相对吐秋丝。

春词绝句五首 其五

宋代 秦观

颠毛渐脱风情少,匣剑空存侠气销。
人远地偏无酒肉,春深花鸟谩相撩。