《赠周雪客》原文赏析

  • zèng
    zhōu
    xuě
  • [
    míng
    qīng
    chū
    ]
    máo
    líng
  • liáng
    gōng
    zuì
    piān
    piān
    zhí
    shǒu
    dān
    yáng
    liǔ
    shù
    biān
  • sān
    jùn
    néng
    yàn
    jīng
    cháng
    weí
    xián
  • tíng
    beǐ
    hǎi
    zūn
    zhōng
    jiǔ
    jiā
    xiān
    nóng
    zhǒu
    hòu
    qián
  • jiǔ
    bié
    kuì
    lán
    zhǐ
    peì
    xiāng
    féng
    zhèng
    feì
    é
    piān
  • nán
    zhēng
    làn
    qīng
    yún
    beǐ
    hái
    tíng
    bái
    xià
    chuán
  • zhē
    dōng
    tián
    liú
    jiù
    yǒng
    fēng
    liú
    zhōng
    lài
    yàn
    zhuàn

原文: 大梁公子最翩翩,执手丹阳柳树边。
三俊岂能遗顾彦,一经长得嗣韦贤。
庭馀北海樽中酒,家鲜司农肘后钱。
久别愧无兰芷佩,相逢正废蓼莪篇。
南征滥入青云幕,北去还停白下船。
遮莫东田留旧咏,风流终赖彦伦传。



猜您喜欢

寿赵默庵

宋代 胡仲弓

九十风光老益强,一生长得对东皇。
结成梅子味初实,开尽荼醾晚更香。
尧历不随春脚去,周天从此日头长。
年年常记今时节,花满朝冠酒满觞。

送丁鍊师归福堂

宋代 胡仲弓

易东流派远,千载见斯人。
金鼎烹龙虎,丹书役鬼神。
形臞心更古,食淡语尤真。
野鹤冲天去,空余华表身。

松湾访僧

宋代 胡仲弓

一关锁已透,见性复明心。
佛屋灯常续,禅房春又深。
楼空遗稿在,琴古暗尘侵。
待约许询辈,时来访道林。