《拟古二章 其二》原文赏析

  • èr
    zhāng
    èr
  • [
    dāng
    dài
    ]
    qián
    zhī
    jiāng
  • jié
    dàn
    ān
    huí
    shǒu
    wàng
    cén
  • hán
    quán
    chū
    jiàn
    shí
    líng
    líng
    shēng
    qīng
    yīn
  • chūn
    fēng
    wài
    liáng
    chuī
    jīn
  • fén
    xiāng
    màn
    xiāng
    bài
    fēng
    míng
    céng
    lín
  • pái
    huái
    píng
    diào
    yǒng
    huái
    怀
    yín
  • rǎo
    rǎng
    hǎi
    neì
    dào
    jiān
    rèn
  • tūn
    zhōu
    yǎn
    jiǎn
    kùn
    cén
  • xiù
    shǒu
    kuāng
    xiāo
    tiáo
    wàn
    yīn
  • huāng
    cǎo
    lái
    shí
    gǎn
    jīn
  • yóu
    shèng
    jué
    nán
    chóu
    qiū
    shì
    xīn

原文: 诘旦发理安,回首望嵚岑。
寒泉出涧石,泠泠生清音。
墓木春风外,凄凉吹我襟。
焚香漫相拜,鷐风鸣层林。
徘徊凭吊意,咏怀默默吟。
扰攘四海内,大道一肩任。
何意吞舟物,偃蹇困蹄涔。
袖手匡庐去,萧条万马喑。
荒草来时路,感遇无古今。
兹游固胜绝,难酬秋士心。



猜您喜欢

次韵秦少游

宋代 孙觉

青发从游各白袍,老来邂逅更陶陶。
尺书继月传双鲤,相见何时咏百劳。
谏草十年聊阁笔,坐棠三郡不更刀。
灵崖泺水堪行乐,时事纷纷剧猬毛⑴。

题阎求仁虚乐亭

宋代 孙觉

禅房幽构径弯环,噪鹊鸣鸠尽日闲。
隐几冥濛超物表,画图彷佛见林间。
褰帘云吐池中月,岸帻天横竹外山。
秋兴已阑成丽句,板舆时此慰慈颜⑴。

过六合水亭怀裴博士

宋代 孙觉

昔同裴博士,酌酒俯庭柯。
晚岫潭潭碧,风池瑟瑟波。
苍崖遗老没,白首故人过。
转眄成陈迹,劳生可奈何⑴。