《杨公蕴之华亭宰》原文赏析

  • yáng
    gōng
    yùn
    zhī
    huá
    tíng
    zǎi
  • [
    sòng
    dài
    ]
    meí
    yáo
    chén
  • yuè
    jìng
    qiān
    zhōng
    yǒu
    shén
    é
    gōng
  • gōng
    páng
    zhòng
    guì
    chuī
    lóng
    lóng
  • xiā
    xué
    gēn
    chū
    zhé
    méng
  • guāng
    zòng
    xiě
    wán
    tóng
  • zhī
    cóng
    shí
    gēng
    shǐ
    使
    rén
    zōng
    tōng
  • nián
    nián
    zhé
    guì
    zhī
    kuān
    shào
    shàng
    chōng
  • jīn
    nián
    niù
    jìn
    zhū
    tóng
    tóng
  • zhū
    ěr
    pān
    duò
    yún
    shuāng
    shǒu
    kōng
  • guī
    lái
    zǒu
    hǎi
    shàng
    mǎi
    wèn
    wēng

原文: 月径千里大,中有神娥宫。
宫旁种玉桂,柯叶垂珑珑。
虾蟆穴其根,出辄气墨蒙。
光魄纵复吐,血赤如顽铜。
不知从何时,更使人踪通。
年年折桂枝,宽少尚易充。
今年拗都尽,秃株立童童。
株秃莫尔攀,堕云双手空。
归来走海上,买鹤问吴翁。



猜您喜欢

民国七年春联

近现代 吴恭亨

一鼓下巴丘,快事快事;
满城守汉腊,过年过年。

民国六年春联

近现代 吴恭亨

兹且首三百六旬,愿时时逢开口笑;
去年已五十九过,譬种种如今日生。

民国五年春联

近现代 吴恭亨

九万里绕日地球,又一周改岁;
十三国轰雷炮火,今孤注看人。