《王元章白描梅》原文赏析

  • wáng
    yuán
    zhāng
    bái
    miáo
    meí
  • [
    yuán
    dài
    ]
    zhèng
    yuán
  • wáng
    láng
    xiān
    chén
    zhī
    yǒu
    wàn
    jiāng
    nán
    chūn
  • shū
    huā
    lěng
    ruǐ
    jìn
    zhū
    míng
    rùn
    qián
    sēn
    chén
  • shān
    jiāo
    chēng
    tiě
    wǎng
    jīn
    shuò
    zhāng
    lóng
    lín
  • xián
    píng
    chù
    shì
    西
    bīn
    fēng
    xuě
    mǎn
    tóu
    ròu
    cūn
  • cháng
    duǎn
    yín
    meí
    shù
    xià
    shēng
    shī
    xiě
    meí
    huā
    zhēn
  • wáng
    láng
    wǎn
    zài
    yǎn
    xuě
    zhōu
    shān
    wèn
    jīn
  • xiāng
    shēng
    chén
    jìn
    duó
    gāo
    huī
    hài
    shì
    rén
  • jiù
    shí
    juān
    juān
    yuè
    qīng
    guāng
    cháng
    zhào
    shū
    qīn

原文: 王郎笔底无纤尘,只有万斛江南春。
疏花冷蕊禁不得,珠明玉润前森陈。
珊瑚交柯撑铁网,金铓铄日张龙鳞。
咸平处士西湖滨,风雪满头肌肉皴。
长歌短吟梅树下,声诗写得梅花真。
王郎晚载剡溪雪,舣舟孤山一问津。
色香声尘尽夺取,高挥大抹骇世人。
旧时娟娟里湖月,清光长照无疏亲。



猜您喜欢

题介石斋(为四明倪克介作)

元末明初 丁鹤年

介石存中正,能为逸豫防。
砺金缘最劲,攻玉岂徒刚。
贞德南山配,神机北斗当。
补天应有待,五色烂文章。

题四明倪仲权处士像

元末明初 丁鹤年

松间新雨过,清览出亭皋。
云逐青骢马,风生白苧袍。
幽怀随地远,诗兴与秋高。
囊锦归时重,应知从者劳。

慈溪归隐(为冯子木大尹作)

元末明初 丁鹤年

旧隐慈溪上,归休足自怡。
水翻琴上曲,山送画中诗。
丛菊秋容淡,孤松昼景迟。
依然对猿鹤,无愧北山移。