《赠魏孔渊》原文赏析

  • zèng
    weì
    yuān
  • [
    míng
    dài
    ]
    yáng
    shǒu
    chén
  • jiǎo
    jiǎo
    yuè
    fèng
    zhǒu
    jūn
    táng
  • zhū
    cuì
    weí
    shǒu
    shì
    yán
    xuàn
    cháo
    yáng
  • cùn
    xiù
    yuè
    zhǐ
    jiān
    zhī
    liú
    huáng
  • rǎng
    xiù
    zhǔ
    zhōng
    kuì
    weì
    jiàn
    dǐng
    pēng
  • yǒu
    wáng
    mǐn
    miǎn
    qiǎn
    yǒng
    shēn
    nǎi
    fāng
  • shí
    nián
    cǎi
    fèng
    feī
    dàn
    weí
    cān
    shāng
  • yǎn
    jìng
    féng
    shù
    shuí
    zhào
    wáng
  • é
    meí
    běn
    zhāo
    kuàng
    nǎi
    jiān
    zhòng
    cháng
  • xiàn
    ér
    duān
    zhuān
    fáng
  • bǎo
    ěr
    jīn
    bǐng
    xīn
    liè
    bīng
    shuāng
  • qiān
    hóng
    shū
    weí
    shàng
  • qiān
    qiān
    dài
    zhū
    wǎn
    wǎn
    fèng
    zūn
    zhāng
  • yán
    gǎo
    zhēn
    yuǎn
    chóu
    tàn
    sǔn
    róng
    guāng
  • bái
    yíng
    shǐ
    jiǔ
    zhāo
    zhāng
  • sāng
    yǒu
    zhú
    fèng
    míng
    zhōng
    qiāng
    qiāng

原文: 皎皎越溪女,奉帚君子堂。
珠翠为首饰,玉颜炫朝阳。
寸帛绣河岳,指间织流黄。
攘袖主中馈,五味荐鼎烹。
有亡一黾勉,浅泳深乃方。
十年采葑菲,一旦为参商。
掩鼻竟逢怒,束缊谁照亡。
蛾眉本招嫉,况乃兼众长。
羡彼厉而騃,端居以专房。
葆尔金玉体,秉心冽冰霜。
铅红畀嫫母,疏布以为裳。
谦谦待诸娣,婉婉奉尊章。
无言藁砧远,愁叹损容光。
白璧污蝇矢,积久自昭彰。
丧茀有勿逐,凤鸣终锵锵。



猜您喜欢

夏日内馆燕坐感事述寄同官王惟

明代 杨守陈

丹禁迥幽邃,内馆肃沉沉。
疏帘捲清昼,隐几独长吟。
洪钟委半野,时雨度荒岑。
徙倚步庭曲,绿树放繁阴。
歌吹起长乐,间之钟梵音。
浮云翳初旭,俯仰恻中襟。
念彼时栖鸟,铩羽依故林。
黄鹤伺同举,关河阻以深。
莪蒿有永怅,松柏多苦心。
因风寄遥讯,慎保双南金。

汉阳旅舍书怀

清代 田志隆

秋光马上半消磨,旅味浓于宦味多。
小鸟暂窥温室树,轻舟重泛洞庭波。
山云似墨心疑瘴,人语初蛮听每讹。
却忆晴川芳草句,我才不及且狂歌。

戒诗

清代 田志隆

岁岁征尘类转蓬,青藜无分悔雕虫。
直须老去何曾细,未必穷来便得工。
江上漫寻枫叶冷,梁间休觑燕泥空。
数茎髭断腰围瘦,拟倩残毫退梦中。