《【南吕】一剪梅 秋闺思》原文赏析

  • nán
    jiǎn
    meí
    qiū
    guī
  • [
    yuán
    dài
    ]
    weì
    zhī
    zuò
    zhě
  • cǎo
    mǎn
    zhōng
    tíng
    tái
    mǎn
    qiáng
    xiāo
    xiāo
    fēng
    sòng
    yōu
    chuāng
    liáng
    wài
    zěn
    liáng
    xiàn
    xīn
    duō
    bìng
    xiāng
  • fáng
    sǔn
    chóng
    dàn
    fèng
    huáng
    lái
    yuǎn
    shān
    cháng
    beī
    shēn
    zhàn
    jiǎ
    rùn
    é
    huáng
    jīn
    xūn
    xūn
    yǒu
    shāng
    liáng
  • cǎi
    sāng
    jīn
    jǐng
    tóng
    wǎn
    shù
    jīng
    qiū
    zhòu
    chóu
    bǎi
    jìn
    xiā
    zài
    gōu
    qióng
    chuāng
  • chūn
    nuǎn
    shuāng
    é
    zhòu
    huí
    shǒu
    tóu
    biān
    lín
    yóu
    jiǔ
    hán
    liú
  • lán
    huā
    màn
    yōu
    huā
    dài
    lòu
    níng
    xiǎo
    dàn
    qiū
    táng
    hèn
    tài
    huá
    fēng
    gāo
    shān
    shè
    yuǎn
    chén
    shì
    xiāng
  • fáng
    shuí
    zhēng
    bàn
    jiā
    jǐng
    qiě
    xián
    jiāng
    huá
    zhào
    cāng
    làng
    xiàn
    shà
    fēng
    liú
    gōng
    shēng
    xiàn
    qīng
    xiāng
    xiān
    jiā
    yōu
  • shuǐ
    yún
    xiāng
    gāo
    yùn
    què
    nóng
    zhuāng
    kàn
    mài
    mài
    yíng
    shāng
    míng
    xǐng
    lái
    huá
    xìn
    xīn
    shēng
    qiū
    niáng
  • shèng
    hóng
    wǎn
    yáng
    yóu
    zài
    shuǐ
    gòng
    cháng
    tiān
    yàn
    ér
    wài
  • yàn
    ér
    què
    zěn
    shēng
    dài
    jiāng
    jiā
    ér
    lái
  • fāng
    chūn
    绿
    liǔ
    cháng
    tíng
    wǎn
    zhū
    lián
    juàn
    hán
    mèn
    duì
    dōng
    fēng
    yǎn
    leì
    yǎn
    táo
    huā
    xiè
    xìng
    huā
    cán
  • rén
    weì
    hái
    pàn
    diāo
    ān
    yuè
    píng
    lán
    gān

原文: 草满中庭苔满墙,雨潇潇风送幽窗,此凄凉外怎不凄凉?无限心机,多病相
妨。玉笋重弹孤凤凰,一蓦来地远山长。杯深蘸甲润鹅黄,今夜醺醺,有个商量。
【采桑子】辘轳金井梧桐晚,几树惊秋,昼雨和愁。百尽虾须在玉钩,琼窗
春暖双蛾皱。回首头边,欲寄鳞游,九曲寒波不逆流。
【木兰花慢】爱幽花带露,凝晓色淡秋塘。恨太华峰高,庐山社远,尘世相
妨。谁争半溪佳景?且闲将华发照沧浪。羡煞风流公子,一生何限清香?仙家幽
野水云乡,高韵却浓妆,看脉脉盈荷觞。明日醒来,华信新声,付与秋娘。
【得胜乐】红日晚,夕阳犹在,碧水共长天一色,雁儿呀、呀、呀,外,
雁儿却怎生不带将一个家字儿来。
【惜芳春】绿柳长亭晚,珠帘卷暮寒。闷对东风掩泪眼,桃花谢,杏花残。
人未还,盼雕鞍和月凭栏杆。


相关标签:一剪梅

猜您喜欢

一剪梅(送杨师醇赴官)

宋代 周紫芝

无限江山无限愁。两岸斜阳,人上扁舟。阑干吹浪不多时,酒在离尊,情满沧洲。
早是霜华两鬓秋。目送飞鸿,那更难留。问君尺素几时来,莫道长江,不解西流。

一剪梅·怀旧

宋代 汪元量

十年愁眼泪巴巴。今日思家,明日思家。一团燕月明窗纱。楼上胡笳,塞上胡笳。
玉人劝我酌流霞。急捻琵琶,缓捻琵琶。一从别后各天涯。欲寄梅花,莫寄梅花。

一剪梅 送?登第后,还镇阳

宋代 蔡松年

白璧雄文冠玉京。
桂月名香,能继家声。
年年社燕与秋鸿,明日燕南又远行。
老子初无游宦情。
三径苍烟归未成。
幅巾扶我醉谈玄,竹瘦溪寒,深寄馀龄。