《苦寒行》原文赏析

  • hán
    xíng
  • [
    míng
    dài
    ]
    fēng
    yìng
    yuán
  • cāng
    cāng
    xiàng
    dōng
    shuò
    fēng
    jiàn
  • gān
    dòng
    què
    chù
    feī
    pín
    lǐn
    máo
  • céng
    bīng
    cuó
    é
    chuān
    liú
    cháng
    tíng
    xíng
    zhōu
  • weǐ
    xiāo
    rán
    bái
    shuí
    zhě
    xīn
    huái
    怀
    chóu
  • yān
    zhòu
    chuáng
    lěng
    nán
  • dàn
    wén
    nán
    bìng
    háo
    nán
    lín
    beǐ
    shè
    jiē
    xiāng
  • xiàng
    wǎn
    fēn
    fēn
    yún
    liáo
    liáo
    qún
    yàn
    xiáng
  • bái
    cǎo
    weì
    guī
    cāng
    hǎi
    shàng
    huáng
    yún
    shuí
    liè
    yīn
    shān
    bàng
  • lái
    liè
    shì
    duō
    gěng
    jiè
    hán
    ruò
    dāo
    kuài
  • jīn
    tiān
    zhèng
    cái
    ?
    ?
    zhōng
    liú
    gōu
    zài

原文: 野色苍苍向冬末,朔风如箭肌如割。
纥干冻雀何处飞,贫子凛栗无毛褐。
层冰嵯峨川不流,长河屡日停行舟。
芦苇萧然蔽白屋,谁其居者心怀愁。
曲突无烟饥欲死,昼伏藜床冷难起。
但闻男啼并女号,南邻北舍皆相似。
向晚纷纷云复飏,嘹嘹呖呖群雁翔。
白草未归沧海上,黄云谁猎阴山傍。
古来烈士多耿介,饥寒不若刀死快。
目今天子正思才,??中留得吴钩在。



猜您喜欢

与仲连憩松下

明代 丰应元

清晨盥栉罢,偃坐松林杲。
其上巢白鹤,其下生芝草。
叶清云欲留,影碧天如扫。
群峰环湖水,光霁摇蓬岛。
手中把诗卷,终朝共论讨。
散发一杯酒,企彼商山老。
俯仰亦超旷,平生好怀抱。
莫复言归去,移家苦不早。

寂寞

明代 丰应元

寂寞逢秋半,搴衣坐水滨。
可怜閒尽日,翻是病宜人。
叶落疑疏雨,花开见小春。
为生更无计,终是畏风尘。

冬日闲居

明代 丰应元

冬日西郊外,萧条无四邻。
林深巢病鹘,霜白见行人。
采菊非轻世,临流莫怅神。
亦知回也意,茅屋不辞贫。