《九江庾楼作》原文赏析

  • jiǔ
    jiāng
    lóu
    zuò
  • [
    sòng
    dài
    ]
    zhāng
    cǎi
  • jìn
    qiān
    nián
    hòu
    fēng
    liú
    shàng
    láng
  • shōu
    sān
    chǔ
    tiān
    guò
    liǎng
    huái
    cháng
  • beǐ
    wàng
    jīng
    chén
    àn
    西
    guī
    duǎn
    cāng
  • kōng
    liú
    jiāng
    shàng
    yuè
    zhào
    xìng
    máng
  • jié
    jià
    liáng
    dēng
    lín
    hàn
    nián
  • jiā
    yóu
    jīng
    lǎo
    weí
    shuí
    qiān
  • chūn
    shuǐ
    jiāng
    yáng
    tiān
    piān
  • qīng
    cǎo
    wài
    chù
    shì
    qín
    chuān

原文: 去晋千年后,风流尚庾郎。
地收三楚大,天过两淮长。
北望惊尘暗,西归短发苍。
空留江上月,夜夜照兴邙。
结架思梁日,登临忆汉年。
佳游惊我老,孤思为谁牵。
春水江湖大,夕阳天地偏。
萋萋青草外,何处是秦川。



猜您喜欢

春日效韦体

宋代 章粲

新绿灎晴池,涓涓泉脉动。
东风度花梢,春音入禽哢。
而我理群书,朋俦罕迎送。
翛然惬心期,此乐谁能共。

滕王阁

宋代 章采

佩玉鸣銮一笑空,至今华观叠青穹。
西山残雨虹腰白,南浦骄阳雁背红。
几度登临添感慨,半生漂泊老英雄。
槛前犹是唐年水,曾见王郎泛短篷。

和御赐诗

宋代 张镇孙

圣主游心六艺文,先皇成宪自常遵。
天人亲屈九重问,岭海同归一视仁。
已忝胪传魁众俊,复叨燕衎逮微臣。
终身祗佩丁宁训,远到功名愿自珍。