《怨妇吟》原文赏析

  • yuàn
    yín
  • [
    míng
    dài
    ]
    chén
    xiǎo
  • zhēng
    meì
    wén
    xīn
    guǐ
  • yún
    pín
    jiā
    jià
    weī
  • shí
    jiǔ
    shēn
    huái
    怀
    rèn
    yuè
    jiāng
    chū
  • liǎng
    fàn
  • shēng
    zuò
    pín
    jiā
    zhǔ
    jiā
  • yōng
    bàn
    yuán
    zhòng
    mián
    huàn
    xīn
  • nán
    jiǔ
    dài
    qiū
    mián
    shàng
    weì
    shú
  • shì
    leì
    diǎn
    mián
    yuán
    yán
    geǐ
    zhōu
  • duǎn
    bào
    zhōng
    hàn
    zhī
    liú
    chéng
  • zāo
    zeí
    cáo
    lüè
    zhī
    chāo
  • guī
    xiàng
    qiè
    dào
    guān
    xíng
    ròu
  • qiě
    qián
    cuàn
    qiè
    yǎn
    máo
  • yǒu
    xiāng
    yǒu
    yùn
  • shēng
    piǎo
    zǎo
    jīng
    gōu
  • rén
    xuě
    yuān
    wǎng
    sān
    mìng
    tóng
  • tóu
    shàng
    yǒu
    qīng
    tiān
    zhào
    yōu
  • qiè
    shēn
    hòu
    chē
    jiàn
    bài
  • zǎo
    shù
    liú
    zài
    yuān

原文: 蒸郁夜不寐,忽闻新鬼哭。
自云贫家女,嫁夫亦微族。
十九身怀妊,逾月将出腹。
两日得一饭,五日得一沐。
生作贫家主,不如富家仆。
夫佣半亩园,种棉换新谷。
饥渴难久待,秋棉尚未熟。
拭泪典棉园,负盐给饘粥。
气短暴日中,汗汁流成斛。
路遭贼曹卒,掠之如抄戮。
夫归向妾啼,到官刑皮肉。
惧死且潜窜,妾自掩茆屋。
有夫不相聚,有孕不得育。
生子亦饥殍,蚤自经沟渎。
无人雪冤枉,三命同入木。
头上有青天,那得照幽独。
妾身何足惜,后车鉴败輹。
早起述妇辞,留载洗冤录。



猜您喜欢

挽盛烈妇①

明代 潘一桂

迷离黑雨鸣飞瓦,饥鸱嚇雏鸣四野。
蝮虺侁侁依床帏,丛棘莽莽芳兰摧。
冢底寒香留土脉,石上幽魂吊残月。
不从邻鬼唱新歌,只听寒江咽逝波。

喜晴

明代 吴益夫

朝日丽郊原,晴风动梧竹。
沙鸥不避人,飞来傍船浴。

四十明朝是

明代 邵经邦

四十明朝是,频闻画鼓挝。
残灯持自照,忽吐两三花。