《清远峡飞来寺》原文赏析

  • qīng
    yuǎn
    xiá
    feī
    lái
  • [
    qīng
    dài
    ]
    píng
    shù
  • 西
    xiá
    yǒu
    kōng
    yún
    yān
    èr
    lín
    quán
  • quán
    shēng
    bǎi
    dào
    chū
    jiàn
    shù
    yǐng
    suǒ
    chóng
    yuán
  • cóng
    bái
    miào
    zhōng
    宿
    tiáo
    tiáo
    bǎi
    zhàng
    shān
    yāo
    qiān
  • fēng
    huí
    zhuàn
    níng
    wān
    绿
    jìng
    lián
  • jīn
    cháo
    kuàng
    shì
    mén
    zàn
    tàn
    cháo
    jīn
    xiān
  • shàn
    fáng
    suī
    hǎo
    weì
    xiá
    zuò
    chèn
    jiǎo
    qióng
    yōu
    yán
  • tái
    huá
    tài
    shí
    luò
    què
    bàn
    lǐng
    xuán
    bēn
    chuān
  • xiǎo
    tíng
    qià
    zhàn
    shèng
    chù
    liè
    fēng
    xùn
    leí
    xià
    jiǔ
    tiān
  • sōng
    shēng
    shuǐ
    shēng
    biàn
    zhǐ
    chǐ
    mái
    céng
    diān
  • shān
    sēng
    liú
    qīng
    míng
    sāng
    zhū
    hóng
    rán
  • feī
    lái
    gēng
    jué
    dǐng
    zhàng
    luó
    pán
    xuàn
  • juān
    háo
    shān
    zhàn
    gàn
    shuāng
    jiàng
    dān
    xiān
  • shì
    dēng
    gāo
    chù
    píng
    tiào
    sān
    shí
    liù
    fēng
    luó
    yǎn
    qián
  • yún
    shī
    湿
    meì
    ?
    ?
    fēng
    jǐn
    xíng
    chuán
  • guī
    yuán
    dòng
    huán
    yǎo
    ruǎn
    jìng
    zài
    cāng
    yáo
    jiān
  • sēng
    yán
    fèng
    beì
    liǎng
    zhǎn
    téng
    qiān
  • guǒ
    rán
    biàn
    便
    feī
    róng
    gēn
    téng
    màn
    láo
    huàn
    chán
  • tuō
    jīn
    sōng
    xià
    liáo
    xiǎo
    liǎo
    liǎo
    jiào
    kōng
    chén
    yuán
  • xìng
    féng
    qíng
    xié
    bīn
    cóng
    pín
    liú
    lián
  • rén
    piǎo
    miǎo
    jiē
    xiǎn
    wén
    bān
    shuí
    suǒ
    juān
  • sōu
    lǎn
    shèng
    shí
    shào
    zǒu
    lái
    kàn
    ān
    quán
  • lín
    xíng
    gēng
    dìng
    liù
    yuè
    yuē
    yào
    tīng
    wàn
    yín
    fēng
    chán

原文: 西峡何有空云烟,二禺独富林与泉。
泉声百道出涧谷,树影密锁重崖圆。
我从白庙溯中宿,迢迢百丈山腰牵。
峰回路转入凝碧,一湾绿净波沦涟。
今朝况是浴佛日,入门赞叹朝金仙。
禅房虽好未暇坐,欲趁脚力穷幽妍。
古苔滑汰石荦确,半岭瀑布悬奔川。
小亭恰占瀑胜处,烈风迅雷下九天。
松声水声不可辨,咫尺雾雨霾层巅。
山僧留客沦清茗,佛桑一株红欲然。
飞来古寺更绝顶,细路策杖螺盘旋。
杜鹃苦号山木战,绀霜夜降丹叶鲜。
试登高处一凭眺,三十六峰罗眼前。
濛濛云起湿衣袂,??风紧无行船。
归猿洞古碧环杳,阮俞径在苍瑶坚。
僧言此寺压凤背,两崖展翅如腾骞。
果然便恐复飞去,榕根藤蔓牢幻缠。
脱巾松下聊小憩,了了不觉空尘缘。
幸逢不晴复不雨,得携宾从频流连。
羽人缥缈不可接,藓文斑驳谁所镌。
搜奇揽胜十日少,走马来看安得全。
临行更订六月约,要听万木吟风蝉。



猜您喜欢

次韵维心谢沈尚书惠笔一首

宋代 刘一止

书生磨吻铅刀铦,君家手笔不退尖。
琢成秀句夺天巧,平揖鲍谢奴高钱。
郊寒岛瘦复可哂,汉风楚国真能兼。
胸中疾邪茹不吐,但觉忿气生虬髯。
叵堪陈寿书汉实,毫端有口可得钳。
尚书昔侍金华讲,论议凛凛秋霜严。
曾将一字窃鲁史,未用三语求阮瞻。
分君赐笔助清峭,雕犀镂象光出奁。
如吾朴遫岂足数,半世翰墨徒心潜。
老去文章读不入,编帙散乱如投签。
因君穷讨默自愧,僻鲁成痼何时砭。
须要尽见君家书,槁死不叹周南淹。
更从湘东觅金管,赏激忠孝祛奸憸。

饷茶不容少待二绝 其一

宋代 李之仪

玉骨冰肌体自轻,非关茗饮觉神清。
无端堕落红尘里,碾就云腴不许烹。

读诸友游山诗卷不容尽和和首尾

宋代 朱熹

向来结友寻名山,下穷绝壑高危颠。
胡为一旦堕尘网,五老在望心茫然。
青牛底处有行迹,白鹿几时同正员。
清游带雨想幽绝,妙处只恐诗中传。