《读韦左司诗》原文赏析

  • weí
    zuǒ
    shī
  • [
    qīng
    dài
    ]
  • tián
    tán
    běn
    xìng
    qíng
    xià
    biàn
    便
    gāo
    jié
  • cháng
    néng
    cān
    miào
    huà
    yǎng
    shēng
    shù
  • weí
    gōng
    shī
    shēng
    zhì
  • kuàng
    rán
    rèn
    tiān
    yán
    dòng
    yóu
    zhēn
    shuài
  • yuān
    míng
    hòu
    rén
    chōng
    shí
  • táng
    shū
    kǎo
    xīn
    jiù
    rén
    weí
    zhuàn
    shù
  • shī
    rén
    shī
    zhuàn
    duō
    weí
    gōng
    dāng
  • gōng
    weí
    weì
    láng
    jìn
    háo
    xiá
  • zhé
    jié
    shū
    zhì
    weì
    guī
    qīng
    jué
  • huī
    chū
    shǒu
    jùn
    suí
    chù
    liú
    shī
    bié
  • zhēn
    shū
    xìng
    líng
    dàn
    rán
    tiān
    lài
  • sǎo
    zuò
    fén
    xiāng
    jìng
    shén
    duó
  • qiú
    shén
    xiān
    yòng
    gēng
    xué
  • kaī
    yuán
    zhì
    zhēn
    yuán
    bǎi
    shí
    suì
    yuè
  • rén
    jiē
    jiàn
    gōng
    róng
    jīng
    shén
    shuaī
    jié
  • yǒu
    shī
    sòng
    tài
    bái
    shào
    líng
  • huò
    zhě
    weì
    shí
    miàn
    zōng
    tiān
    kuò
  • qīng
    jǐng
    píng
    shēng
    kōng
    shān
    qiú
    yǐn
  • yàn
    wàng
    qīng
    tiān
    yuán
    lín
    zàng
    zhuō
  • yìng
    zhī
    yǎng
    zhǔ
    shì
    shī
    wài
  • shén
    lái
    yǒu
    huà
    gōng
    zhōng
    shēn
  • qiān
    qiū
    bǐng
    zhì
    chéng
    mèng
    xiǎng
    guī
    qiè

原文: 恬澹本性情,下笔便高洁。
常能参妙化,自得养生术。
我读韦公诗,一生无滞郁。
旷然任吾天,言动由真率。
渊明后一人,冲虚亦朴实。
《唐书》考新旧,无人为撰述。
诗人失传多,惟公不当佚。
自公为卫郎,意气近豪侠。
折节复读书,至味归清绝。
一麾出守郡,随处留诗别。
真机舒性灵,淡然天籁发。
扫地坐焚香,习静神无夺。
岂必求神仙,何用更学佛。
开元至贞元,百余十岁月。
人皆见公容,精神不衰竭。
有诗送太白,无与少陵笔。
或者未识面,踪迹天涯阔。
清景忆平生,空山求隐逸。
晏起望青天,园林爱藏拙。
应知养主事,诗外无他物。
神来有化工,终身无疢疾。
千秋秉至诚,梦想依归切。



猜您喜欢

九月崇效寺登高因至法源寺

清代 罗修源

空庭落叶又成堆,近郭招携胜引来。
古寺夕阳偏有色,寒香老圃未全开。
图传妙墨松声寂,阁倚晴空雁影回。
珍重大安残碣在,匆匆更与拂苍苔。

过滦河

清代 图敏

不问滦津两度秋,滔滔依旧绕山陬。
沙明两岸沿疏柳,桥隐双虹卧碧流。
轮向怒涛声上转,云如奔骑足间浮。
阴晴万壑归延揽,遥指前途说旧游。

将赴荆南寄别李剑州

唐代 杜甫

使君高义驱今古,寥落三年坐剑州。
但见文翁能化俗,焉知李广未封侯。
路经滟滪双蓬鬓,天入沧浪一钓舟。
戎马相逢更何日?春风回首仲宣楼。