《肃武亲王墓大松歌》原文赏析

  • qīn
    wáng
    sōng
  • [
    qīng
    dài
    ]
    huáng
    ān
    tāo
  • cāng
    qiú
    niù
    qiān
    xiāo
    shì
    què
    zǒu
    héng
    zhī
    sài
    kōng
    jīng
    tāo
    qīng
    xiè
    wàn
    fēng
    nóng
    yīn
    zhōu
    zhē
    bǎi
    gōng
    shāo
    cháng
    gān
    chóng
    jià
    pán
    pán
    weí
    pěng
    bái
    yīn
    sēn
    tái
    dèng
    hán
    xíng
    rén
    xià
    shén
    xiān
    zhū
    zuì
    dāng
    mén
    zhū
    kūn
    bīng
    shuāng
    gǎi
    shí
    lòu
    xiān
    cháo
    ēn
    jiǔ
    quán
    pán
    gēn
    tiě
    bān
    bān
    níng
    hàn
    xiě
    lóng
    lín
    liè
    qiú
    rán
    zhāng
    xiǎng
    jiàn
    dāng
    nián
    xióng
    xióng
    jié
    weí
    wáng
    shǒu
    qiè
    qiān
    xióng
    zuǒ
    mìng
    guān
    kaī
    sǎo
    chú
    liú
    kòu
    diàn
    qín
    shǔ
    zhàn
    gōng
    chuī
    fēng
    beī
    weǐ
    guī
    tiān
    liú
    zōng
    méng
    shì
    tóng
    pán
    shí
    bìn
    gōng
    zǎi
    cōng
    cōng
    pài
    peí
    guān
    guó
    mài

原文: 苍虬力拗千霄势,却走横枝塞空际。惊涛倾泻万壑风,浓荫周遮百弓地。梢长叶密骨干重,架木盘盘四围捧。白日阴森苔磴寒,行人下马神先竦。一株最巨当墓门,五株拱揖如弟昆。冰霜不改古时色,雨露自沐先朝恩。九泉蟠曲根如铁,琥珀斑斑凝汗血。龙鳞怒裂虬髯张,想见当年熊雄杰。维王手挈千熊罴,佐命入关开帝墓。扫除流寇奠秦蜀,战功赫奕垂丰碑。箕尾归天留毅魄,宗盟世笃同磐石。殡宫宰木郁葱葱,一派滋培关国脉。



猜您喜欢

临肃五弟以雨后江亭远眺诗见示

清代 周炳蔚

快磨浓墨写时晴,飞到鸾笺老眼明。廷尉山头新《世说》,史官柱下旧家声。北窗我愿师陶令,前席人当问贾生。闻道乡评高月旦,难容葛亮久躬耕。

怀同小野

宋代 释行海

秋雨秋风落叶频,江湖谁念寂寥身。
雁行自向东南去,太白山中有故人。

颂古二十一首

宋代 释心月

圣量凡情净尽时,转身无路事还非。
屋檐下过粟畲里,马腹驴胎一道归。