《残春病酲》原文赏析

  • cán
    chūn
    bìng
    chéng
  • [
    sòng
    dài
    ]
  • fēng
    yán
    yàn
    duì
    cán
    fāng
    táo
    zhà
    kùn
    yóu
    chē
    chūn
    shàng
    zài
    weì
    xǐng
    zhěn
    chū
    gāo
    fán
    cháng
    nán
    jiě
    bìng
    yōng
    zān
    yǎng
    gēng
    sāo
    weí
    fēng
    guāng
    qīng
    bié
    zhèng
    lài
    rǎn
    jiāng
    háo

原文: 风檐窣窣燕囒囒,卧对残芳起郁陶。乍困游车春尚在,未扶醒枕日初高。烦肠屡沃痟难解,病发慵簪痒更搔。欲为风光轻赋别,正无憀赖染江毫。



猜您喜欢

皇帝合春帖子

宋代 周南

禁御希临幸,宵衣戒未明。
余閒寓弧矢,劝讲只儒生。

宫词

宋代 朱权

阊阖云深锁建章,曈昽旭日射神光。
紫宸肃肃开黄道,万岁声声拜玉皇。

舜山失路

明代 李寄

易失空山路,仓皇野水边。草坡牛自食,牧童何处眠。