《诗偈 其六十四》原文赏析

  • shī
    jié
    liù
    shí
  • [
    táng
    dài
    ]
    páng
    yùn
  • rén
    yǒu
    bān
    huā
    huā
    lán
    biàn
    chéng
    xiāng
  • yīn
    yūn
    mǎn
    zhái
    gòng
    yǎng
    běn
    niáng
  • yǒu
    rén
    jiàn
    shí
    bào
    dào
    shí
    yuè
    sāng
  • wài
    chén
    niàn
    chéng
    náng
  • náng
    zhōng
    sān
    zhù
    zhù
    shàng
    yǒu
    qiān
    liáng
  • liáng
    biàn
    chéng
    zuò
    tiān
    táng
  • yuán
    qún
    zeí
    zuò
    xiāo
    wáng
  • zòng
    lìng
    cǎo
    mìng
    shí
    hái
    xiāng
  • wén
    shuō
    dìng
    huì
    dìng
    huì
    shì
    niáng
  • zhì
    zhú
    zài
    xiāng
  • zǎo
    guī
    zhái
    xiào
    shùn
    jiàn
    niáng

原文: 人有五般花,花兰变成香。
氤氲满故宅,供养本爷娘。
有人见不识,报道十月桑。
外尘一念爱,合成五色囊。
囊中起三柱,柱上有千梁。
梁变成地狱,地狱作天堂。
缘个一群贼,自作自消亡。
纵令存草命,何时还故乡?
文字说定慧,定慧是爷娘。
何不依理智,逐色在他乡。
早须归大宅,孝顺见爷娘。



猜您喜欢

观黄德美延平春望两图为赋二首

宋代 朱熹

川流汇南奔,山豁类天辟。层甍丽西崖,朝旦群峰碧。

次韵叶秀实县治环翠亭

宋代 陈棣

畏途踪迹几间关,浩气空存天地间。
沈湎恨无千日醉,浪游赢得半生閒。
观书尚喜眼如月,搜句谁怜肩耸山。
三径晓来添逸兴,柳梢桃色报春还。

题两黄仙人炼丹山顶一绝

宋代 苏籀

丝毫触石千山泽,喙吻传声万壑雷。
信有苏书标洞府,不应俗驾半途回。