《唐故工部员外郎杜君墓系铭并序》原文赏析

  • táng
    gōng
    yuán
    wài
    láng
    jūn
    míng
    bìng
  • [
    táng
    dài
    ]
    yuán
    zhěn
  • yuē
    shī
    zhì
    meǐ
    ér
    zhī
    xiǎo
    zhī
    yǒu
    suǒ
    zǒng
    cuì
    yān
  • shǐ
    yáo
    shùn
    shí
    jūn
    chén
    gēng
    xiāng
    shì
    hòu
    shī
    rén
    zuò
    xià
    yīn
    zhōu
    qiān
    nián
    zhòng
    xuǎn
    liàn
    gān
    jiào
    huà
    zhī
    yóu
    zhě
    sān
    bǎi
    wén
    yān
  • sāo
    rén
    zuò
    ér
    yuàn
    fèn
    zhī
    tài
    fán
    rán
    yóu
    fēng
    jìn
    shàng
    xiāng
  • qín
    hàn
    hái
    cǎi
    shī
    zhī
    guān
    feì
    tiān
    xià
    yāo
    yáo
    mín
    ōu
    sòng
    fěng
    zhī
    suí
    shí
    jiān
    zuò
  • dǎi
    zhì
    hàn
    bǎi
    liáng
    ér
    yán
    zhī
  • qīng
    shào
    qīng
    zhī
    yóu
    gōng
    weí
    yán
  • suī
    wén
    zhèng
    zhī
    yīn
    ér
    jiǎn
    yuǎn
    zhǐ
    shì
    yán
    qíng
    feī
    yǒu
    weí
    ér
    weí
    wén
    wàng
    zuò
  • jiàn
    ān
    zhī
    hòu
    tiān
    xià
    wén
    shì
    zāo
    bīng
    zhàn
  • cáo
    shì
    ān
    jiān
    weí
    wén
    wǎng
    wǎng
    héng
    shuò
    shī
    qiú
    zhuàng
    yáng
    yuàn
    beī
    zhī
    zuò
    yóu
  • jìn
    shì
    fēng
    gài
    shāo
  • sòng
    zhī
    jiān
    jiào
    shī
    gēn
    běn
    shì
    jiǎn
    màn
    shū
    xiāng
    shàng
    wén
    zhāng
    fēng
    róng
    fàng
    kuàng
    jīng
    qīng
    weí
    gāo
  • gài
    yín
    xiě
    xìng
    líng
    liú
    lián
    guāng
    jǐng
    zhī
    wén
    yān
  • líng
    chí
    zhì
    liáng
    chén
    yín
    yàn
    shì
    tiāo
    qiǎo
    xiǎo
    suì
    zhī
    yòu
    sòng
    zhī
    suǒ
  • táng
    xìng
    guān
    xué
    zhèn
  • shì
    zhī
    wén
    néng
    zhě
    chū
  • ér
    yòu
    shěn
    sòng
    zhī
    liú
    yán
    liàn
    jīng
    qiè
    wěn
    shùn
    shēng
    shì
    weì
    zhī
    weí
    shī
  • yóu
    shì
    ér
    hòu
    wén
    biàn
    zhī
    yān
  • rán
    ér
    hǎo
    zhě
    jìn
    huá
    zhě
    shí
    xiào
    liáng
    dǎi
    weì
    jìn
    gōng
    yán
    qiè
    xián
    xiá
    xiān
    nóng
    beì
  • zhì
    meǐ
    gài
    suǒ
    weì
    shàng
    báo
    fēng
    sāo
    xià
    gaī
    shěn
    sòng
    bàng
    duó
    cáo
    liú
    yǎn
    yán
    xiè
    zhī
    gāo
    zhī
    liú
    jìn
    jīn
    zhī
    shì
    ér
    jiān
    rén
    rén
    zhī
    suǒ
    zhuān
  • shǐ
    使
    zhòng
    kǎo
    duàn
    zhǐ
    yào
    shàng
    zhī
    guì
    duō
    zaī
  • gǒu
    weí
    néng
    suǒ
    néng
    shī
    rén
    lái
    weì
    yǒu
    meǐ
    zhě
  • shí
    shān
    dōng
    rén
    bái
    wén
    chèng
    shí
    rén
    weì
    zhī
  • guān
    zhuàng
    làng
    zòng
    bǎi
    shù
    xiě
    xiàng
    shī
    chéng
    chà
    jiān
    meǐ
  • zhì
    ruò
    chén
    zhōng
    shǐ
    pái
    shēng
    yùn
    huò
    qiān
    yán
    yóu
    shǔ
    bǎi
    háo
    mài
    ér
    fēng
    diào
    qīng
    shēn
    shǔ
    duì
    qiè
    ér
    tuō
    fán
    jìn
    shàng
    néng
    fān
    hàn
    kuàng
    táng
    ào
    cháng
    tiáo
    wén
    bié
    xiāng
    lái
    zhě
    weí
    zhī
    zhǔn
    bìng
    lǎn
    weì
    jiù
  • shì
    meǐ
    zhī
    sūn
    meǐ
    zhī
    jiù
    xiāng
    shì
    yǎn
    shī
  • jīng
    zhī
    yán
    weí
    wén
    bài
    weí
    zhì
  • jué
    yīn
    guān
    ér
    míng
    zàng
    yún
  • yuē
    dāng
    yáng
    chéng
    hóu
    xìng
    shì
    xià
    shí
    shì
    ér
    shēng
    lìng
  • shēng
    shěn
    yán
    shěn
    yán
    shàn
    shī
    guān
    zhì
    shàn
    yuán
    wài
    láng
  • shěn
    yán
    shēng
    xián
    xián
    shēng
    xián
    weí
    fèng
    tiān
    lìng
  • meǐ
    tiān
    bǎo
    zhōng
    xiàn
    sān
    míng
    huáng
    zhī
    mìng
    zǎi
    xiāng
    shì
    wén
    wén
    shàn
    shòu
    yòu
    weì
    shuài
    zhòu
    cáo
  • shǔ
    jīng
    shī
    luàn
    xíng
    zài
    bài
    zuǒ
    shí
  • suì
    zhí
    yán
    shī
    chū
    weí
    huá
    zhōu
    gōng
    xún
    qiān
    jīng
    zhào
    shì
  • xuàn
    yòu
  • biǎn
    zhōu
    xià
    jīng
    chǔ
    jiān
    jìng
    bìn
    yuè
    yáng
    xiǎng
    nián
    shí
    jiǔ
  • rén
    hóng
    nóng
    yáng
    shì
    yuē
    nóng
    shào
    qīng
    shí
    jiǔ
    nián
    ér
    zhōng
  • yuē
    zōng
    bìng
    zàng
    mìng
  • pín
    geǐ
    sāng
    shōu
    shí
    gài
    jiāo
    láo
    zhòu
    meǐ
    hòu
    shí
    nián
    rán
    hòu
    xiān
    rén
    zhī
    zhì
    weí
    nán
  • míng
    yuē
    weí
    yuán
    zhī
    guǐ
    yuè
    mǒu
    yuè
    mǒu
    zhī
    jiā
    chén
    biǎn
    meǐ
    shǒu
    yáng
    zhī
    qián
    shān
  • qiān
    zài
    ér
    xià
    yuē
    wén
    xiān
    shēng
    zhī
    fén

原文: 叙曰:余读诗至杜子美,而知大小之有所总萃焉。
始尧舜时,君臣以赓歌相和,是后,诗人继作,历夏、殷、周千馀年,仲尼缉合选练,取其干预教化之尤者三百,其馀无闻焉。
骚人作而怨愤之态繁,然犹去风雅日近,尚相比拟。
秦、汉已还,采诗之官既废,天下妖谣民讴、歌颂讽赋、曲度嬉戏之词,亦随时间作。
逮至汉武帝赋《柏梁》,而七言之体具。
苏子卿、李少卿之徒,尤工为五言。
虽句读文律各异,雅郑之音亦杂,而词意简远,指事言情,自非有为而为,则文不妄作。
建安之后,天下文士遭罹兵战。
曹氏父子鞍马间为文,往往横槊赋诗,故其遒壮抑扬怨哀悲离之作,尤极于古。
晋世风概稍存。
宋、齐之间,教失根本,士以简慢歙习舒徐相尚,文章以风容色泽放旷精清为高。
盖吟写性灵,流连光景之文也,意义格力无取焉。
陵迟至于梁、陈,淫艳刻饰、佻巧小碎之词剧,又宋、齐之所不取也。
唐兴,官学大振。
历世之文,能者互出。
而又沈、宋之流,研练精切,稳顺声势,谓之为律诗。
由是而后,文变之体极焉。
然而莫不好古者遗近,务华者去实;效齐、梁则不逮于魏、晋,工乐府则力屈于五言;律切则骨格不存,闲暇则纤浓莫备。
至于子美,盖所谓上薄风骚,下该沈宋,古傍苏李,气夺曹刘,掩颜谢之孤高,杂徐庾之流丽,尽得古今之体势,而兼人人之所独专矣。
使仲尼考锻其旨要,尚不知贵其多乎哉。
苟以为能所不能,无可不可,则诗人以来,未有如子美者。
时山东人李白,亦以奇文取称,时人谓之“李杜”。
余观其壮浪纵恣,摆去拘束,模写物象,及乐府歌诗,诚亦差肩于子美矣。
至若铺陈终始,排比声韵,大或千言,次犹数百,词气豪迈而风调清深,属对律切而脱弃凡近,则李尚不能历其藩翰,况堂奥乎!予尝欲条析其文,体别相附,与来者为之准,特病懒未就。
适遇子美之孙嗣业启子美之柩,襄祔事于偃师。
途次于荆,雅知余爱言其大父为文,拜余为志。
辞不可绝,余因系其官阀而铭其卒葬云。
系曰:昔当阳成侯姓杜氏,下十世而生依艺,令于巩。
依艺生审言,审言善诗,官至膳部员外郎。
审言生闲,闲生甫;闲为奉天令。
甫字子美,天宝中献三大礼赋,明皇奇之,命宰相试文,文善,授右卫率府胄曹。
属京师乱,步谒行在,拜左拾遗。
岁馀,以直言失,出为华州司功,寻迁京兆事。
旋又弃去。
扁舟下荆、楚间,竟以寓卒,旅殡岳阳,享年五十九。
夫人弘农杨氏女,父曰司农少卿怡,四十九年而终。
嗣子曰宗武,病不克葬,殁,命其子嗣业。
嗣业贫,无以给丧,收拾乞丐,焦劳昼夜,去子美殁后馀四十年,然后卒先人之志,亦足为难矣。
铭曰:维元和之癸巳,粤某月某日之佳辰,合窆我杜子美于首阳之前山。
呜呼!千载而下,曰此文先生之古坟。



金朝诗人元稹的照片
元稹

元稹(779年-831年)是唐代宗大历十四年至文宗大和五年间的诗人,字微之,别字威明,出生于唐朝洛阳(今河南洛阳)。他的父亲是元宽,母亲是郑氏。元稹是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍的十四世孙。

在早年,元稹与白居易共同提倡“新乐府”,致力于创作新的乐府诗。乐府是一种古代的民歌体裁,元稹和白居易试图通过创新和改革,使乐府诗重新焕发活力。

元稹的诗歌作品以其细腻的描写和感人的情感而闻名。他的作品多涉及爱情、离别、人生哲理等主题,表达了他对人生的思考和感悟。他的诗风清新自然,语言优美流畅,被誉为“元白”,与白居易并称。

元稹的生平和事迹还有待进一步补充。

猜您喜欢

一七令·茶

唐代 元稹

茶。
香叶,嫩芽。
慕诗客,爱僧家。
碾雕白玉,罗织红纱。
铫煎黄蕊色,碗转曲尘花。
夜后邀陪明月,晨前独对朝霞。
洗尽古今人不倦,将知醉后岂堪夸。

酬乐天三月三日见寄

唐代 元稹

当年此日花前醉,今日花前病里销。
独倚破帘闲怅望,可怜虚度好春朝。

织妇词

唐代 元稹

织妇何太忙,蚕经三卧行欲老。
蚕神女圣早成丝,今年丝税抽征早。
早征非是官人恶,去岁官家事戎索。
征人战苦束刀疮,主将勋高换罗幕。
缫丝织帛犹努力,变缉撩机苦难织。
东家头白双女儿,为解挑纹嫁不得。
檐前袅袅游丝上,上有蜘蛛巧来往。
羡他虫豸解缘天,能向虚空织罗网。